Trạng Quỳnh: Dê đực chửa | Truyện dân gian

Vua muốn tìm kiếm người tài, bèn truyền lệnh: "mỗi làng phải tiến vua một con dê đực chửa". Hạn trong một tháng, nếu không có nộp thì sẽ trị tội cả làng.

Trạng Quỳnh: Dê đực chửa

Cáo thị về đến làng, hương cả chức sắc trong làng đều lo sốt vó, dân làng ai nấy đều cuống cuồng sợ hãi. Thử hỏi từ xưa đến nay có ai nói đến cái chuyện lạ lùng ấy đâu!? Dê đực làm sao có chửa được? Biết tìm ở đâu ra dê đực chửa bây giờ???
Trạng Quỳnh: Dê đực chửa

Thấy bố buồn rầu, dáng vẻ thiểu não đi về nhà Quỳnh hỏi:

- Thầy có việc gì mà trông buồn rầu thế?

Bố Quỳnh bèn kể lại mọi chuyện, Quỳnh nghe xong, thưa:

- Con tưởng việc gì, chứ việc ấy thì thầy không phải lo. Nhà vua chỉ bắt nộp mỗi một con thì có khó gì, cho dù bắt nộp mười con cũng có. Xin thầy cứ ra nhận lời với làng, bảo dân làng chuẩn bị cho con một trăm quan tiền, con sẽ đi kiếm dê đực chữa cho làng. Không thì mình sẽ chịu tội cho cả làng.

Nghe Quỳnh nói vậy, ông bố bán tín bán nghi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại không còn cách nào khác đành làm theo yêu cầu của Quỳnh. Bèn đánh liều ra thưa lại với làng, và làm tờ cam kết. Sau đó đem tiền về cho Quỳnh.

Sáng sớm hôm sau, hai cha con Quỳnh khăn gói lên kinh thành mua dê. Ðến nơi, Quỳnh nói với bố dò la xem hôm nào vua đi tuần hành. Hôm đó, Quỳnh dậy thật sớm, lén xuống dưới cổng cửa Ðông nằm chực. Khi xa giá nhà vua đến gần, Quỳnh khóc rống lên. Vua nghe tiếng trẻ con khóc nức nở bèn lấy làm lạ, sai lính tìm Quỳnh lại hỏi rõ nguyên do. Quỳnh giả vờ không biết là nhà vua, càng gào to, kể lể:

- Thưa ông, mẹ tôi chết đã ba năm nay, tôi nói mãi mà bố tôi không chịu đẻ em bé cho tôi bế…

Vua nghe xong, bật cười bảo rằng:

- Thằng bé này quả thật ngốc nghếch! Ba mày là đàn ông, trên đời này làm gì có chuyện đàn ông đẻ bao giờ.

Chỉ đợi vua nói vậy, Quỳnh liền nín ngay, rồi đứng chắp hai tay lại, nói thật trang nghiêm:

- Vậy mà nhà vua bắt dân làng tôi phải nộp dê đực chửa. Nếu dê đực chửa được thì chắc bố tôi cũng đẻ được. Có đúng không thưa ông!?

Nghe Quỳnh nói vậy, nhà vua giật mình, biết rằng Quỳnh bày kế. Vua khoái chí cười to, sau đó còn thưởng tiền cho Quỳnh và ban lệnh cho làng không phải cống dê đực chửa nữa.

Kể lại: Thiên Hương

Post a Comment

Previous Post Next Post